“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 6)

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 6)

Người dịch: Reiko

Hiệu đính: Kiyoshi

(tiếp theo kỳ trước, cậu học trò Toufuu – khách đến thăm, vừa kể xong cho ông chủ vụ ăn món Tochimenbou)

Cậu Toufuu uống hết chén trà, giờ đã nguội, với một ngụm nhanh gọn, rồi trịnh trọng nói “Thực ra thì hôm nay em đến là có việc muốn nhờ thầy.”

“Vậy sao? Thầy giúp gì được em?” Ông chủ cũng đáp lại bằng vẻ mặt trịnh trọng.

“Như thầy cũng biết, em cực kì yêu thích văn học và nghệ thuật…”

“Rất tốt,” ông chủ động viên.

“Một thời gian trước, em cùng với vài người bạn giống mình đã tập hợp lại và lập nên một nhóm đọc thơ. Ý tưởng là gặp nhau mỗi tháng một lần để tiếp tục nghiên cứu lĩnh vực này. Thực ra cuối năm rồi chúng em cũng vừa mới gặp nhau.” Tiếp tục đọc

Advertisement
“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 5)

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 5)

Người dịch: Reiko

Hiệu đính: Kiyoshi

Về tới nhà, từ trong zashiki (phòng truyền thống kiểu Nhật trải chiếu tatami), tôi nghe thấy tiếng cười từ ông chủ, sảng khoái lạ lùng, rạng rỡ như mùa xuân. Tò mò lý do, tôi nhảy phốc lên hàng hiên, nhẹ nhàng thả bước đến ngồi cạnh ông chủ, và rồi nhận ra một vị khách lạ mặt.

Tóc tai chải gọn gàng, anh ta mặc một chiếc áo montsuki haori làm bằng cotton, cùng với hakama bằng vải kokura, nom thật ra dáng một anh chàng sinh viên cực kì cực kì nghiêm túc. Nằm cạnh lò sưởi tay của ông chủ tôi, ngay kế bên cái gạt tàn sơn mài, có một tấm danh thiếp ghi mấy dòng sau “Xin được trân trọng giới thiệu cậu Ochi Toufuu. Kí tên: Mizushima Kangetsu”.

Tiếp tục đọc
“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 3)

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 3)

(Link tổng hợp)

tiếp theo kì trước ( Chương 2 – part 2)


CHƯƠNG 2 – QUYỂN I (part 3) 

Người dịch: Reiko

(ở Kì trước, tôi ăn vụng bánh gạo và để nó dính vào răng, không tài nào gỡ ra được. Các thành viên trong gia đình ông chủ nhìn thấy tôi trong bộ dạng khổ sở để gỡ miếng bánh ra đã được một tràng cười lớn. Cuối cùng bà giúp việc O-san cũng giúp tôi giằng miếng bánh ra khỏi miệng, đau điếng, nhưng sau đó là sự thoải mái và tự do sau khi thoát ra được khỏi “con quỷ bánh gạo”…)

___

Với việc tự biến mình thành trò cười, tôi cảm thấy rất khó chịu khi nghe những lời chỉ trích châm chọc thù hằn của O-san. Việc đó sẽ làm tôi điên đầu mất. Để ổn định lại tinh thần, tôi quyết định đi thăm Mike. Tôi rời nhà bếp và đi xuyên qua sân sau đến nhà người dạy đàn hạc hai dây. Tiếp tục đọc

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 2)

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 2)

(Link tổng hợp)

tiếp theo kì trước ( Chương 2 – part 1) Tiếp tục đọc

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 1)

“Tôi là mèo” – Chương 2 (part 1)

(Link tổng hợp)

(Tiếp theo kì trước: Chương 1)


CHƯƠNG 2 – QUYỂN I (part 1)

Người dịch: Reiko

___

Từ ngày đầu năm mới, tôi đã phần nào cảm nhận được thế nào là nổi tiếng và vì thế, dù chỉ là một con mèo, tôi vẫn cảm thấy thầm tự hào về bản thân. Cảm giác không có gì là khó chịu cả. Tiếp tục đọc

“Tôi là mèo” – Chương 1 (hoàn thành)

“Tôi là mèo” – Chương 1 (hoàn thành)

(Link tổng hợp)

CHƯƠNG 1 – QUYỂN I

Người dịch: Reiko

TÔI LÀ MÈO. Nhưng tôi không có tên. Tôi không biết mình sinh ra ở đâu. Tất cả những gì còn nhớ được là tôi đang kêu “meo” trong một góc tối tăm bẩn thỉu, thì gặp được con người, lần đầu tiên. Con người ấy, sau này tôi được nghe, là thành viên của một trong những giống người hung dữ nhất; hắn là một shosei (chữ Hán Việt là Thư sinh, nhưng không phải nghĩa thư sinh bình thường), một học trò phải giúp các việc vặt cho ký túc để được nội trú. Thỉnh thoảng tôi còn nghe rằng, giống người này thậm chí bắt, luộc, và ăn thịt chúng tôi. Tuy nhiên lúc đó tôi chưa hiểu nhiều về loài sinh vật ấy, tôi không thấy sợ hãi gì. Tiếp tục đọc

“Tôi là mèo” – Natsume Souseki, Người dịch: Reiko

“Tôi là mèo” – Natsume Souseki, Người dịch: Reiko

Tác phẩm: TÔI LÀ MÈO

Tác giả: Natsume  Sōseki

Người dịch: Reiko (霊子)

Nguồn: Bản dịch tiếng Anh của Aiko Ito và Graeme Wilson, NXB Tuttle Publishing

Bản dịch Tiếng Việt hoàn toàn vì mục đích phi thương mại

Đề nghị ghi rõ nguồn nếu muốn sử dụng nội dung bài viết

GIỚI THIỆU

“Tôi là mèo” (Tựa tiếng Nhật: 吾輩は猫である) là một tác phẩm nổi tiếng của đại văn hào Nhật Bản Natsume Sōseki ((夏目 漱石, 1867 – 1916)

Tác phẩm miêu tả “Con người” trong xã hội trung lưu Nhật Bản thế kỉ XX qua góc nhìn của một chú mèo. Từ đầu tới cuối, một chú mèo không tên tuổi, không nguồn gốc lai lịch, chỉ được biết đến với danh xưng “tôi”, miêu tả lại cuộc sống với con người bằng giọng kể chân thực, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy châm biếm. Giọng văn tự sự vừa hờ hững, lại vừa hà khắc. Người đọc cảm thấy tác giả mượn lời mèo để phê phán con người, phê phán xã hội. Tiếp tục đọc